Thiên Phong xoa Ϧóþ cho cái bánh bao nhỏ của Lam Y, anh nặn đi nặn lại không biết chán. Anh cắn vào cổ cô, làm hằn lên một vết cắn màu đỏ.
"Anh yêu em"
Từng giọt nước mắt của Lam Y chảy xuống, cô thực sự rất đau khổ. Giọt nước mắt ấy rơi vào tay Thiên Phong.
Anh khựng người lại, nụ cười trên khuân mặt điển trai kia dịu dần xuống. Anh tức giận, chả nhẽ làm chuyện này với anh khiến cô khó chịu lắm sao.
Thiên Phong nắm chặt bả vai nhỏ nhắn của Lam Y, anh xoay cô lại đối diện với mình.
"Khó chịu đến vậy sao?" HẢ?
Anh quát lên khiến cho Lam Y giật nảy mình, cô sợ hãi lùi về sau. Cô quay người chạy về phía cánh cửa lớn.
Lam Y ra sức đập cửa, cô vừa đập vừa quay lại nhìn Thiên Phong, cô không muốn làm nữa, điều đó thật ghê tởm.
"Bộp...bộp...mở cửa ra đi...bộp..."
Cô đập cửa thì có tác dụng gì chứ, nơi đây là địa bàn của anh cơ mà. Có kêu lớn thế nào đi nữa thì chẳng có ai đến giúp cô đâu.
Thiên Phong vừa đi vừa cởi chiếc thắt lưng, đi chầm chậm về phía Lam Y.
Thiên Phong càng đi lại gần thì cô càng rối rít hơn, cô rất sợ điều đó lại sảy ra một lần nữa. Cô nhớ cái đêm kinh hoàng đó, cô có cầu xin anh tha thế nào đi nữa thì cũng không được.
"Xin các người đó...mở cửa ra đi"
Càng hi vọng bao nhiêu thì cô càng cảm thấy thất vọng bấy nhiêu. Thiên Phong nở một nụ cười tà mị đi đến.
Anh nắm lấy tay Lam Y giật mạnh, quàng tay cô ra đằng sau rồi vác thẳng người cô lên. Lam Y ra sức đạp chân, lấy tay đập mạnh vào người anh.
Anh vứt cô xuống giường, không để cô kịp phản ứng anh đã ngồi lên người cô. Anh lấy thắt lưng của mình trói chặt hai tay cô lên đầu giường.
"Thả tôi ra, tôi không làm nữa"
"Muộn rồi, đã lên giường thì là của tôi"
"Anh yêu em"
Thiên Phong đứng dậy cởi bỏ chiếc quần vest đen ra, để lộ một cái ¢ôи тнịт đang dựng đứng được bao bọc bởi một chiếc quần con mỏng dính.
Lam Y sợ hãi đạp chân lung tung để Thiên Phong không lại gần mình. Nhưng không may cho cô là để anh bắt được chân của mình.
Anh cúi xuống hôn lên chân cô, điều này khiến Lam Y rùng mình ghê tởm.
"Tôi không yêu anh" Lam Y lạnh nhạt nói.
"Vậy hận tôi ư?"
Nói rồi anh đẩy thẳng cái ¢ôи тнịт kia vào trong hang động của cô. Hai tay cô xiết chặt vào nhau đau đớn.
"ĐAU"
Anh cứ mạnh bạo đẩy ra đẩy vào trong cô. Lam Y rất đau nhưng cô không dám hé kêu nửa lời.
Lam Y sợ nếu cô kêu thì sẽ càng làm anh H**g phấn hơn. Nên cô chỉ cắn răng chịu đựng.
"Sao không kêu? Không đủ sao?"
Nói rồi anh càng mạnh bạo *** hơn vào trong cô. Khiến cho Lam Y ngất lịm đi vì đau đớn.
[...]
Lam Y mắt nhắm mắt mở, cô nhìn xung quanh thật mờ ảo, cô đưa tay dụi mắt của mình.
"Tỉnh rồi à? Vậy tiếp tục nhé?"
Lam Y giật mình, cô cứ nghĩ là đã xong cái việc kinh khủng đó rồi. Chả biết anh làm việc đó trong bao lâu rồi nữa. Chỉ biết hiện tai cô rất mệt không còn sức để kháng cự lại anh nữa. Dù như vậy nhưng Lam Y vẫn không kêu một lời nào. Chỉ có tiếng Thở *** của hai người trong căn phòng rộng lớn này mà thôi.
"Sao em cứng đầu vậy?"
"Sao không thể ở bên tôi chứ?"
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.