Chương 65

Bắt Nạt Cô Vợ Tàn Tật

Vũ Yến Anh 08/07/2024 01:09:28

Mẹ Thiên Phong nổi giận đùng đùng, bà chửi anh rất lâu mà vẫn chưa chịu dừng lại.
"Đồ súc sinh"
"Ra ngoài kia quỳ cho tao"
"Như vậy mày mới hiểu cảm giác của con bé lúc đó"
Mẹ anh chỉ thằng tay ra ngoài cửa, bà đuổi anh ra ngoài, muốn anh hiểu được nỗi khổ của Lam Y lúc đó.
"Vâng, thưa mẹ"
Thiên Phong anh là người không sợ trời không sợ đất, anh chỉ sợ mỗi ba mẹ của mình. Hẳn anh là một người con hiếu thảo.
Anh mở cửa đi ra ngoài quỳ xuống đất, cả bầu trời bây giờ rất âm u, mây đen kéo kín, gió thổi ***g lộng như muốn mưa vậy.
Mẹ Thiên Phong đỡ cô lên phòng nghỉ ngơi, bà mở cửa vào phòng rồi đỡ Lam Y ngồi trên giường.
"Con cảm ơn bá ạ!"
Một nụ cười rạng rỡ nở trên khuân mặt xinh đẹp của Lam Y. Cô cười trông rất xinh đẹp.
Mặt của mẹ Thiên Phong nhăn lại, bà lấy tay đẩy đầu Lam Y. Tỏ vẻ không vừa ý một điều gì đó. Lam Y nhìn thấy vậy thì dập luôn nụ cười xinh đẹp kia lại. Cô căng thẳng sợ hãi.
"Gọi bằng mẹ"
Lam Y nghe mẹ anh nói vậy thì thở phào nhẹ nhõm.
"Con cảm ơn mẹ ạ!"
"Ừ, tốt rồi, con đi nghỉ đi"
Bà xoa đầu Lam Y, rồi đỡ cô nằm xuống, kéo chăn đắp cho cô.
"Được rồi mẹ ạ, mẹ đi nghỉ đi"
Mẹ anh mỉm cười nhìn Lam Y rồi mở cửa đi ra ngoài.
[...]
"Rào...rào...rào...rào..."
Trời lúc này đã đổ mưa, Lam Y mơ màng tỉnh giấc. Cô ngồi dậy cho tỉnh ngủ.
- Hình như Thiên Phong vẫn ở ngoài thì phải?"
Nghĩ rồi Lam Y đứng dậy đi ra phía ngoài cửa nhìn xem Thiên Phong còn ở ngoài đó không.
Lam Y trợn tròn mắt khi nhìn thấy Thiên Phong vẫn quỳ ở đó. Tính ra anh quỳ phải mấy tiếng đồng hồ rồi. Quần áo anb ướt như chuột lột.
Nhìn anh như vậy, cô lại nhớ đến ngày trước cô phải quỳ gối xin anh cho gặp con. Càng nghĩ cô lại thấy rùng mình, cả người cô run lên.
Lam Y biết cảm giác quỳ gối ấy đau như thế nào, mà Thiên Phong bây giờ còn quỳ ở giữa trời mưa nữa. Cô bắt đầu cảm thấy lo lắng cho anh.
Nghĩ rồi Lam Y chạy xuống cầu thàng, cô hốt hoảng chạy vào phòng của mẹ anh nhưng không thấy bà ấy đâu.
Lam Y chạy sang phòng ăn, mẹ anh đang ăn bò bít tết ở đó. Trên cổ bà có đeo một cái khăn, tay phải cầm dao tay trái cầm dĩa, bên cạnh là một ly R*ợ*u vang đỏ. Dáng ngồi của bà toát lên một vẻ sang trọng.
"Mẹ cho anh ấy vào đi ạ"
"Thế vẫn chưa đủ đâu"
Mẹ anh cắt một miếng thịt nhỏ cho vào miệng nhai.
"Nhưng trời mưa rồi ạ"
"Như thế sẽ bị cảm mất"

Novel79, 08/07/2024 01:09:28

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện