Ngày hôm sau, Lam Y bị bà quản gia gọi dậy sớm để chuẩn bị. Họ trang điểm, làm tóc, thay quần áo cho cô.
Thay xong, bà quản gia đưa cô xuống phòng khách. Đứng từ trên cầu thang, Lam Y nhìn thấy tất cả mọi người ở đây đều rất bận rộn.
Người thì lau bàn, người thì lau ghế, người thì hút bụi,... họ lau đi lau lại nhiều lần.
- Ngày nào họ cũng lau mà, có cần phải kĩ như vậy không-
Lam Y suy nghĩ ௱ô** lung, chả nhẽ mẹ của Thiên Phong khó tính như vậy sao. Làm gì phải chứ, cô gặp mẹ Thiên Phong nhiều lần rồi mà, bà ấy dễ tính là đằng khác.
"Lam Y"
Nghe thấy anh gọi tên, cô liền ngoảnh lại. Thiên Phong nhìn thấy Lam Y mặt đờ đẫn há hốc mồm.
Căn bản là ngày thường cô không trang điểm bao giờ mà hôm nay cô trang điểm vào nhìn càng xinh nên anh không nhận ra.
"Thiếu gia, phu nhân sắp rồi đến ạ!"
Thiên Phong đi về phía Lam Y, anh nắm lấy tay cô rồi dẫn cô ra ngoài.
Từ ngoài cổng đi vào là một dàn xe Toyota đi vào. Chiếc xe dừng trước cửa, Thiên Phong chạy ra mở cửa.
Ở trong xe bước ra, là một quý bà rất trẻ đẹp. Lam Y cũng chạy ra, cô cúi xuống chào hỏi cẩn thận.
Lam Y gặp mẹ Thiên Phong rất nhiều lần rồi nhưng những lần đó bà ăn mặc rất giản dị không như bây giờ.
"Cháu chào bá ạ!"
"Được rồi, đi vào trong nhà nào"
Mẹ của Thiên Phong cầm tay cô dắt vào trong nhà. Vừa đi bà vừa nói chuyện với cô.
"Sao người càng ngày càng xanh xao thế này? Có phải thằng kia không cho ăn không?"
"Không phải vậy ạ! Do cháu đang giảm cân thôi"
"Nó có bắt nạn con không?"
"Anh ấy không ạ"
Lam Y nói dứt câu, mẹ anh liền quay lại phía sau nhìn thẳng mặt anh. Bà giáng cho anh một cái tát đau đớn.
Một bàn tay in sâu vào má của Thiên Phong, Lam Y đứng cạnh vừa ngạt nhiên vừa sợ hãi lùi lại phía sau.
"Mày làm gì con bé mà nó thành ra thế này?"
"Anh ấy không làm gì ạ"
Giọng Lam Y run run, cô rất sợ. Hồi trước đến chơi nhưng chưa thấy mẹ anh như này bao giờ cả.
"Mày làm gì mà tao không biết sao?"
Bà trợn trừng mắt nhìn Thiên Phong, anh vẫn đứng đó không nói gì, bà giơ tay lên định đánh cho Thiên Phong một cái nữa thì Lam Y chạy ra.
Cô đứng trước Thiên Phong, hai tay giang ra mắt nhắm tịt lại sợ hãi. Mẹ anh nhìn thấy vậy liền hạ tay xuống.
Lam Y không thấy gì, cô liền mở mắt ra nhìn. Cô nắm lấy cánh tay của mẹ anh nói.
"Anh ấy không bắt nạt con đâu"
"Không cần phải bao che cho nó đâu"
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.