Lam Y đứng dậy, xỏ chiếc dép được đặt ngay ngắn dưới đất. Cô mở cửa, đi ra ngoài. Cô muốn đuổi theo Thiên Phong.
Lam Y chạy xuống cầu thang, rồi đi ra phía phòng bếp. Cô thấy anh đang để khay thức ăn xuống bồn rửa bát.
Thiên Phong để chiếc khay xuống rồi quay lại. Anh ngạt nhiên khi nhìn thấy Lam Y đứng ngay đằng sau anh chỉ cách một đoạn.
Anh thấy cô nước mắt ròng ròng, trong lòng anh bây giờ rất xót, anh lại để cho cô phải khóc rồi.
"Xin anh, cho...hức...em gặp...hức...con..."
Giọng Lam Y nghẹn lại không nói nên lời, cô bây giờ rất muốn gặp con.
Thiên Phong không nói gì, anh tiến lại gần Lam Y, lấy tay của mình lau nước mắt cho cô. Mặt hơi nhíu lại khó chịu.
Lam Y thấy Thiên Phong không nói gì, cô liền quỳ xuống trước mặt anh. Vì con mà cô đã bỏ hết tôn nghiêm của mình.
"Anh bảo...hức...em làm gì...hức...gì cũng được"
"Chỉ xin anh...hức...cho em gặp...hức...con thôi"
Lam Y nắm chặt lấy ống chân quần của Thiên Phong, ngẩng mặt lên cầu xin anh cho mình gặp con.
Cô đang cầu xin anh thì bà quản gia chen vào nói. Nhìn sắc mặt của bà ấy hoảng loạng lo sợ.
"Thưa thiếu gia"
"Nói"
"Phụ nhân bảo mai sẽ đến thăm ạ!"
Nói xong bà quản gia đi ra ngoài làm nốt công việc của mình. Còn Thiên Phong mặt mày của anh biến sắc, sự lo lắng hiện rõ trên khuân mặt điển trai kia.
"Làm gì cũng được phải không?"
Lam Y gật đầu lia lịa, nước mắt cô vẫn tuôn rơi.
"Mai mẹ anh đến, biểu hiện cho tốt vào"
Thiên Phong đỡ Lam Y đứng dậy, anh bế cô lên, tay của cô vòng vào cổ của anh. Thiên Phong bế Lam Y lên phòng rồi anh đặt cô lên giường đắp trăn cho cô.
"Nghỉ ngơi sớm đi"
"Biểu hiện tốt em sẽ được gặp con chứ?"
"Được"
Lam Y tay ra trước mặt của Thiên Phong, cô muốn anh ngoắc tay đóng dấu với mình.
"Trẻ con"
Thiên Phong vẫn đưa tay lên ngoắc tay Lam Y. Hai ngón út ngoắc vào nhau, còn ngón cái thì đánh dấu.
Ngoắc tay xong, Thiên Phong xoa đầu Lam Y rồi đi ra ngoài. Anh đóng cửa lại, trên môi anh lúc này là một nụ cười hạnh phúc.
Còn Lam Y, cô rất vui, cười không gậm được miệng vì sắp được gặp lại bé Tâm Phúc. Lam Y tự nhủ với bản thân mình rằng mai phải biểu hiện cho tốt.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.