"Xin lỗi,...xin lỗi,..."
Thiên Phong cúi gằm mặt xuống, anh cảm thấy rất có lỗi với Lam Y, không dám đối mặt với cô. Hai tay anh nắm chặt tay cô, tại anh mà cô hết lần này đến lần khác đứng giữa ranh giới của sự sống và cái ૮ɦếƭ.
Vẫn chỉ có năm phút trôi qua, Duy An đến nhà Thiên Phong, trên tay anh cầm chiếc cặp đựng dụng cụ y tế chạy vào.
"Sao vậy?"
Duy An nhăn mặt, anh có vẻ hơi tức giận nhìn Thiên Phong. Chỉ từ khi Lam Y ở đây, anh lúc nào cũng phải đến khám cho cô.
"Hình như sốt rồi"
"Hình như?"
Duy An cười khẩy rồi ra hiệu cho Thiên Phong đi ra ngoài để anh khám bệnh cho Lam Y.
Thiên Phong suốt ruột đi ra ngoài hành lang, hai tay đan vào nhau đi qua đi lại.
"Cạnh"
Duy An khám cho Lam Y xong rồi mở cửa đi ra ngoài. Thấy anh đi ra, Thiên Phong chạy lại hỏi bệnh tình của Lam Y.
"Cô ấy thế nào?"
"Chả hiểu anh nghĩ gì nữa? Sao lại ђàภђ ђạ cô ấy như vậy hả?"
Thiên Phong như biết mình sai nên anh không nói gì, chỉ nhìn sang bên khác để lảng tránh ánh mắt của Duy An.
"Lam Y vừa đẻ xong mà anh đã ђàภђ ђạ cô ấy, anh có phải con người nữa không?"
Duy An túm lấy cổ áo của Thiên Phong, anh trợn tròn mắt nhìn vẻ tức giật thay cho Lam Y.
"Nhìn thẳng vào mắt tôi"
Thiên Phong không nhìn thằng vào Duy An cứ nhìn sang bên khác. Duy An thả áo của Thiên Phong ra, anh cúi xuống cầm chiếc cặp đi về.
"Đừng làm tổn thương cô ấy nữa"
Đợi cho bóng dáng của Duy An đi khuất thì Thiên Phong mới đi vào phòng.
Anh nhìn Lam Y đang nằm chuyền ở trên giường, lòng cảm thấy hối hận ăn năn vô cùng. Tất cả tại vì anh làm hơi quá đáng với cô nên cô mới thành ra như vậy.
"Xin lỗi vì những gì anh đã làm với em"
Trong đầu anh bây giờ hiện lên toàn những chuyện lúc trước, anh đối với cô thật là độc ác. Nhưng bây giờ anh hối hận cũng muộn rồi, cô đã phải chịu tất cả những gì anh gây ra. Cô đã chịu những tổn thương quá lớn.
"Xin lỗi vì tất cả"
Mắt của Thiên Phong bắt đầu dưng dưng như sắp khóc. Anh ngục mặt xuống vào tay Lam Y.
Từ trước đến giờ, anh chưa phải khóc vì một người con gái nào nhưng hôm nay anh đã khóc vì cô. Anh khóc vì cô phải chịu những nỗi khổ mà anh gây ra.
Lam Y nằm đấy, cô như nghe thấy lời của Thiên Phong, cô cũng chảy nước mắt.
Anh bây giờ chỉ mong cô được tỉnh lại, anh sẽ đưa con về cho cô. Không chia cách hai mẹ con nữa, cô chịu như thế là đủ rồi.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.