"Sĩ Tứ anh đi đâu vậy? "
"Lên lớp học, đánh trống rồi mà sao em còn ở đây?"
Cô đứng như trời chòng nhìn anh, mắt chớp long lanh không rời. Anh đi lại cúi đầu xuống ghé sát tai cô. Làm đôi má cô ửng hồng như trái cà chua:
"Anh à! Kỳ quá! Mọi người nhìn... "
"Kệ người ta! Tối nay đến nhà anh nha! Anh đợi!"
Anh cắn vào tai cô nhấp nhấp vài cái như thưởng thức kẹo ngọt. Cô ngượng ngùng núp vào lòng anh, rồi anh rời đi. Cô đứng đó vẫn nhìn theo bóng anh không ngớt.
__________
"Ê Sĩ Tứ bạn gái cậu kìa! "
Đồng đội chơi bóng rổ với anh thấy cô mang nước tới thì khều khều chọc anh.
Cô chạy tới đưa khăn mặt cho anh mỉm cười:"Sĩ Tứ nước của anh nè. Anh lau mồ hôi đi !"
Mặt anh không biến sắc nhìn cô, thái độ của anh như thể muốn nói là anh không thích.
"Lần sau đừng làm chuyện vô bổ nữa!Em không phải bạn gái anh! Đừng mơ mộng!"
Rồi anh cầm cái khăn quăng xuống đất, ánh mắt đổ dồn vào cô khinh bỉ, xem thường. Anh sao hôm nay lạ vậy chứ? Chả nhẽ anh có chuyện buồn?Cô tự an ủi. Đột nhiên lúc này một người la lên:
"Hoàng Châu kìa! "
Tất cả mọi người nhìn về phía cô gái xinh đẹp đi tới. Cô ấy là khoa khôi của trường cùng khối với anh. Cô nhìn chị ta đến trước mặt anh.
"Tứ em mang nước cho anh nè! "_chị ấy gọi tên anh ngọt ngào thân mật như thế. Anh đón nhận chiếc khăn của chị cùng chai nước. Rồi ôm eo chị rời đi qua cô như cơn gió.
Chân anh không biết vô tình hay cố ý giẫm lên chiếc khăn của cô. Chị nối gót theo sau cũng giẫm lên nó như giẻ lau. Cô đứng như ૮ɦếƭ lặng P0'p chặc chai nước. Những nữ sinh có mặt cười nhạo cô.
"Đúng là không biết lượng sức mình. "
"Nhìn thì cũng dễ thương nhưng lúa quá"
"Haha... Kẻ quê mùa! "
Từ đó đi học cô luôn bị mọi người chế nhiễu kể cả trên mạng xã hội. Cô là cô gái đeo kính, tóc dài nhưng nhìn tổng quát thì không xấu rất đáng yêu với làn da trắng nõn. Gương mặt baby mỗi tội ngây thơ, ngốc, quần áo ăn mặc hơi lúa.
Mọi người ghép ảnh cô với ảnh anh ôm chị hoa khôi cách tình tứ, thu hu hút triệu lượt thích. Cô mặc kệ vẫn yêu anh.
"Sĩ Tứ em có thai rồi! "_cô vui mừng báo tin cho anh
Anh nhíu mày:"Có thai sao? Sao em lại để chuyện này xảy ra chớ? "
"Anh sao vậy anh không vui? "_cô đã nghĩ anh sẽ vui lắm, đó là kết quả của cái đêm cô đến nhà anh.
"Vui sao? Em nghĩ sao mà vui? Em là con gái phải biết cách phòng tránh chứ? Chuyện tất yếu này mà cũng đợi anh nhắc sao? Mà chắc gì là con anh? "
Mặt cô tái mét không ngờ anh lại nói lời đó với mình:"Anh có ý gì? "
"Ý trên mặt chữ á! Loại con gái dễ dãi như em lên giường với đàn ông thì đáng khinh vô cùng. Không xứng được tôn trọng. "_anh cười nhếch mép khinh thường cô.
"Anh... "
Lúc này chị ấy từ đâu đến nắm lấy tay anh, mắt cô phủ một màn xương mù, hình ảnh nhoè đi. Anh nhìn chị âu yếm:
"Em sao lại khóc vậy? "
Anh ôm chặt chị:"Không sao ta đi thôi! "
"Nhưng em ấy cần quan tâm... "_chị thân thiện nói.
"Không cần... "
Lời anh nói tàn nhẫn như ai trực tiếp lấy dao đâm vào tim cô. Còn độc ác hơn anh tung video *** của hai người lên trang mạng xã hội, chỉ có mặt cô là bị lộ ra, dù hình ảnh có phần che đi những chỗ nhạy cảm.
__________
"Tại sao đối với em như vậy? "_cô chạy tới trước mặt anh, đau lòng hỏi.
Anh lại lạnh nhạt nhìn cô, tàn nhẫn trả lời:"Đơn giản thôi phá đứa bé. Nếu không anh sẽ hủy hoại thanh danh của em. "
"Vì cái gì? Nó là con anh mà? "_nước mắt của cô bắt đầu rơi xuống trên gương mặt tội nghiệp.
"Anh không tin em cô gái dễ dãi, anh chỉ vui đùa em để chọc tức Hoàng Châu. "
Nước mắt lăng dài:"Anh có từng yêu em? "
"Chưa từng! "
"Anh vì chị ấy mà đối xử với em như vậy? Vì sao là em? "_cô không thể ngờ được bao lâu nay tình cảm của mình bị đùa giỡn như thế.
Anh cười khinh bỉ, cú vào đầu cô một cái:"Vì em ngốc! "
Cô thở dài, cố gắng không cho bản thân mình khóc, nhẹ nhàng nói:"Được rồi! Em hiểu rồi! Em sẽ biến mất cho anh vui! Cô ngốc này sẽ không làm anh bận tâm đâu! Chúc anh và chị ấy hạnh phúc! Chị Châu là cô gái tốt em mong anh đừng tổn thương chị ấy như em. "
"Em cuối cùng cũng thông minh một lần nhưng vẫn ngốc. Anh sẽ không để cô ấy tổn thương như em đâu cô bé. Anh yêu cô ấy rất nhiều! "
Anh yêu chị ấy rất nhiều nhưng lại chưa từng yêu cô. Cô cố gắng như vậy để làm gì chớ. Đánh mất thanh xuân vì một người đàn ông như thế xứng đáng không?
Người ta nói đúng! Người con trai bên bạn lúc 17 tuổi sẽ không đi cùng bạn đến suốt cuộc đời. Thanh xuân thật ngắn, và cô dường như đánh mất nó.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.