Buổi chiều, Lập Khiêm chạy sang nhà Diệp Hân chờ nhỏ cùng đi xem phim, nhỏ bèn đưa cho cậu một cái vé xem phim với lời căn dặn.
- Ông đi trước đi, đừng chờ tui làm gì, tui sữa sọan lâu lắm.
- Tui tình nguyện chờ bà không được à – Lập Khiêm nhướn mày nói.
- Tại sao – Diệp hân chớp chớp mắt nhìn Lập Khiêm hỏi.
- Thì đi chung với bà cho vui – Lập Khiêm nhún vai giải thích.
- Thôi xin miễn đi , để ông chờ lâu thế nào ông cũng **** tui là chậm chạp như con rùa cho xem – Diệp Hân bĩu môi đáp.
- Tui sẽ không **** bà là đồ con rùa đâu – Lập Khiêm nói với giọng quả quyết.
- Xí, ông không **** tui là đồ con rùa, mà **** tui là đồ ốc sên đúng không? Tui không ngu để ông có cơ hội xỉ nhục tui đâu – Nhỏ nhươn nhươn đáp.
Lập Khiêm:” …”
- Nói túm lại, ông cứ đi trước đi, đừng chờ tui, đến đó sớm mua bắp rang và nước ngọt sẵn đợi tui. Hehe …– Nhỏ cười nham nhở nói.
- Hóa ra bảo tui đi trước vì mục đích mua bắp và nước ngọt cho bà à – Lập Khiêp lườm mắt khinh bỉ nhìn nhỏ.
- Gì chứ? Tui bỏ tiền vé, ông ít ra cũng phải bỏ tiến mua hai thứ đó chứ. Nói chung là tui còn sữa soạn lâu lắm, ông cứ đi trước đi – Nhỏ vội vã giục.
- Bà nói cũng đúng, người xấu xí cần sữa soạn một chút, kẻo đi bên cạnh tui bị cười thúi mũi mất – Lập Khiêm cười cười nhìn nhỏ trêu.
- Cười cái đầu ông đó. Tui chính là không muốn bị dính scandal tình ái với ông nên mới quyết định đi sau, còn ông đi trước. Tắt đèn tui sẽ vào – Nhỏ chề môi đáp.
“ Scandal tình ái” – Lập Khiêm bị mấy chữ này làm sém chút sặc nước miếng của chính mình mà ૮ɦếƭ. Haiz, đầu óc cô bạn mê ngôi sao thần tượng Hàn Quốc rồi cũng nghĩ nước mình như nước người ta, paparazzi đầu rẫy.
Nhưng tức nhất là “ không muốn bị dính” , chính 4 cái từ này làm Lập Khiêm tức giận hơn. Cái gì mà không muốn bị dính tới chứ. Nghĩa là không thích có quan hệ gì với cậu sao.
Mặt Lập Khiêm bỗng sầm xuống, cậu hít một hơi nén giận nói:
- Bà biết không? Nếu tui mà đợi bà, tui sẽ không mắng bà là đồ con rùa hay ốc sên đâu. Tui sẽ mắng bà là đồ con sâu.
Diệp Hân:”…”
Nhỏ nhớ tới việc mình từng kể một câu chuyện như vầy: Con rùa đi trên đường, nó thấy mọi vật đi ngang qua nó với tốc độ rất nhanh. Nó cố gắng theo đuổi nhưng với tốc độ rùa bò như nó, không thể nào được bằng 1 phần 10 những con vật kia. Đang đi, nó gặp con ốc sên, ốc sên bò chậm chạp đáng thương vô cùng, rùa bèn cho ốc sên đi nhờ lên lưng mình. Ốc sên ở trên lưng rùa thì thích thú reo lên:” Trời ơi, có cảm giác như được ngồi xe hơi vậy:. Hai con cùng đi tiếp thì thấy con sâu đang bò với tốc độ lếch không nổi. Hai con bèn cho sâu ngồi trên lưng ốc sên. Sâu ngối xong hớn hở reo lên:” Trời ơi, còn nhanh hơn đi máy bay nữa”
Thế đấy, nếu **** nhỏ là đồ con sâu thì đủ biết mức độ chậm chạp là bao nhiêu rồi đó. Nhịn nhịn….vì mục đích cao cả, chịu xỉ nhục một chút cũng được mà. Việt Vương Câu Tiễn chịu nhục biết bao nhiêu năm cũng giành được uy quyền, nhỏ cũng phải học hỏi người xưa mới được chứ. Nhịn đi, cứ nhịn đi, đợi ngày báo thù.
- Nếu bà mà đi trễ, bắt tui cầm bắp và nước ngọt lâu quá, tui cho người khác ráng chịu – Nói rồi mở cửa bỏ đi.
- Xí…tui mà thèm à. Có điên mới đi với ông – Thấy Lập Khiêm đi xa, Diệp Hân mới bĩu môi hất mặt nói theo – Tui có lòng tốt giới thiệu cho ông một cô gái đẹp như Đổng Ngọc. Mai mốt mà thành rồi, tui nhất định đòi cái đầu heo thật to cho àm coi. Hứ …
Nói xong, Diệp Hân gọi điện cho nhỏ Hằng hỏi:
- Bên bà sao rồi?
- Yên tâm, tui đã làm thì mọi chuyện đều phải ổn thỏa hết. Hehe …- Nhỏ Hằng ưởng *** đáp qua điện thoại – Tui nói là Lập Khiêm nhất định là ăn bận rất đẹp, cho nên nhỏ Ngọc dành hết một buổi đi chưng diện, còn một buổi đi xem phim với Lập Khiêm rồi. Haha…chắc chắc sẽ không có thời gian học bài đâu. Bà cứ lo học bài cho tốt đi. Tui tin nhất định sẽ thắng thôi.
- Được được, tui đang tích cực tìm hiểu bài học đây nè – Diệp Hân đáp với vẻ hớn hở – Bà cứ việc cầm chân, không cho nhỏ Ngọc có thời gian học bài là được. Về phía Lập Khiêm để tui lo cho.
- Yên tâm. Tui cứ đi theo nhìn hai người họ vào rạp rồi tui về ngay, về học bài cho tốt để kiểm tra mà, haha – Nhỏ Hằng vui vẻ đáp.
Diệp Hân vui vẻ tắt điện thoại, hớn hở vì cái con nhỏ đáng ghét điệu đà tự cao kia vì mê trai mà bị dính bẫy của nhỏ và nhỏ Hằng lập ra. Còn về nhỏ, nhỏ quyết tâm học bài, lần này phải khiến cho nhỏ Ngọc mất mặt mới được. Nhưng nói thật là mấy con số và mấy cái định luật và định lý khó học ૮ɦếƭ đi được, bài tập càng khiến nhỏ nhức đầu hơn.
Hận nhất là môn lý. Vậy mà lại kiểm tra định kỳ môn lý mới ૮ɦếƭ chứ. Vậy là Diệp Hân lần nữa lao đầu vào vật lộn với môn lý.
Nhắm tới hần sát giơ 2 chiếu, Diệp Hân mới gọi điện cho Lập Khiêm, nhỏ giả vờ đau đớn, khàn giọng nói:
- Khiêm ơi, tui đau bụng quá à. Chắc là ăn bậy nên bị đau bụng, tui không thể đến xem cùng ông được đâu, Ông xem một mình đi nha.
Lập Khiêm nghe giọng nhỏ thì hoảng hốt nói:
- Bà làm sao rồi, nhà bà có ai về chưa? Nhà bà có thuốc hay không? Hay để tui chạy về mua thuốc cho bà nha .
- Không cần đâu, đau bụng xoàng thôi mà, nhà tui có thuốc, với lại ba mẹ tui cũng sắp về rồi, ông cứ xem phim đi, đừng lo cho tui.
- Thôi đi, tui cũng không muốn xem phim. Tui về nhà xem bà thế nào – Lập Khiêm lo lắng cho nhỏ nói.
- Không được – Nhỏ hét lên trong điện thoại, rồi giật mình nhớ lại mình đang giả vờ đau mà còn đủ sức hét thế này sao, liền giả vờ dịu giọng nói – Tui tiếc tiền lắm, đã mua rồi mà bỏ thì phía lắm. Với lại ông phải xem còn kể tui nghe nữa, ông nhớ là phải xem chi tiết tới cuối cùng luôn nha.
- Ừ …thật ra, bà thích xem phim này như vậy thì lần sau tui với bà cùng đi xem, tui mời bà là được mà .
- Bữa nay chiếu suất cuối cùng mà, còn đâu mà coi, coi đĩa thì đâu hay bằng coi rạp chứ . Nha…nha…- Nhỏ bèn giải thích, nhất quyết bắt Lập Khiêm phải ở lại coi mới được.
- Được rồi, uống thuốc đi, Tui coi xong về kể bà nghe – Lập Khiêm thở dài nói.
Diệp Hân thở phào mừng rỡ, vậy là kế hoạch đã xong. Cứ an tâm học bài thôi.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.